Header Ads


 

Người ươm mầm ơn gọi

Hạnh phúc nào bằng, kỉ niệm tuổi thơ nào đẹp bằng những kỉ niệm bên mẹ. Cho dù có cả ngân hà kỉ niệm nhưng có lẽ không có gì đẹp cho bằng những ngày tháng con có mẹ. Mẹ là người đã ươm hạt giống cho cuộc đời con.


Tôi viết về một tình cảm thiêng liêng nhỏ bé vô cùng. Tôi viết lên câu thơ về hình ảnh một vầng trăng khuyết, ánh trăng dáng nằm nghiêng giữ cái khuyết cho mình nhưng là để ôm vòng lấy yêu thương. Vầng trăng đó tuy khuyết nhưng đối với tôi đó mãi là vầng trăng đẹp nhất, sáng nhất, và hiền dịu nhất nói lên tình mẫu tử soi sáng cho tôi trong hành trình dâng hiến của mình.

Đối với tôi bất cứ điều gì thuộc về tình mẫu tử, dẫu bình thường nhưng cũng rất thiêng liêng. Mẹ! một từ ngữ diệu huyền mà con không thể diễn tả hết bằng lời, bao kỉ niệm thân thương mà con trân quý. Tôi mong rằng nó đừng phai nhạt, đừng biến mất như những ánh nắng của mùa đông, nó chỉ chợt loé sáng một khoảnh khắc rồi lại vụt tắt như những ánh sao băng.

Mẹ là người đã ươm hạt giống cho tôi đi tu, từ khi còn nhỏ tôi đã được nghe lời cầu nguyện của mẹ tôi cho dến khi tôi đủ lớn để hiểu: “ Xin Chúa Mẹ cho con của con được học hành nên người, con xin dâng con của con cho Chúa”. Lúc đó tôi không hiểu gì. Những hôm mai đọc kinh tại gia đình làm tôi thật khó chịu, ngày nào cũng bắt đọc kinh bằng được, thật sung sướng khi được ngày nào đó không phải đọc kinh…nhờ như vậy, những lời Kinh Kính Mừng,Sáng Danh không biết khi nào đã in sâu trong lòng tôi. Còn nhớ, nếu mỗi lần muốn được đi nhà thờ với mẹ, thì trên đường đi tôi phải lần hạt chứ không đưuọc chạy nhảy tung tăng.

Hạnh phúc nào bằng, kỉ niệm tuổi thơ nào đẹp bằng những kỉ niệm bên mẹ. Cho dù có cả ngân hà kỉ niệm nhưng có lẽ không có gì đẹp cho bằng những ngày tháng con có mẹ. Tuổi thơ và cả khi con lớn sao vô tâm làm mái tóc mẹ thêm điểm sương đêm, làm bàn tay mẹ thêm chai sạn bởi những vất vả vì con.

Giờ con đã là một tu sĩ rồi mẹ ạ, ngày con tuyên khấn, con ước được có mẹ đến dự. Nhìn anh em của con có cả bố mẹ đến dự con cảm thấy chạnh lòng. Ngày hạnh phúc của con mẹ lại vắng mặt, ngày mà nếu có mẹ thì chắc chắn mẹ sẽ ôm con vào lòng.

Mẹ hiền giờ đã rời xa con mãi, như đóa hoa không mặt trời, như trẻ thơ không nụ cười, ngỡ đời mình như không lớn khôn thêm, như bầu trời thiếu ánh sao đêm, mẹ là dòng suối dịu hiền…từng ca từ làm con chơi vơi giữa ngã ba cuộc đời. Giờ con đã khôn lớn, còn là một tu sĩ nữa, nhưng đối với mẹ con vẫn là đứa trẻ lên ba và nếu bất chợt có ai đó hỏi con tình mẫu tử là gì? Và hạt mầm nào đã gieo trong con ơn gọi đi tu? Có lẽ con không thể trả lời được cho đầy đủ nhưng con có thể dùng cả cuộc đời dâng hiến để biểu đạt cho họ biết được tình cảm của con dành cho mẹ. Và mẹ chính là người đã tưới gội, chăm sóc cho hạt giống ơn gọi của con được nảy nở. 

Những kí ức về mẹ vẫn mãi là bản trường ca theo con năm tháng, đó là những kí ức vĩnh cửu. Nếu cho con một điều ước, con sẽ ước một điều giản dị rằng mẹ sẽ cùng con đi suốt cuộc đời này, vì đời sống dâng hiến luôn là một hành trình đầy gian nan và thử thách, con cần lắm một bờ vai nâng đỡ mỗi khi con vấp ngã. Mẹ sẽ luôn ở bên con, lắng nghe những phiền muộn, những lo lắng cũng như nỗi thất vọng của con. Khi mọi người xa lánh, bỏ mặc con thì mẹ lại dang cánh tay ôm trọn lấy con. Mẹ sẵn sàng bỏ hết hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn. Và nếu thời gian là một cuốn có thể quay ngược được con sẽ ước được trở về tuổi thơ để được ở bên mẹ.

Ngày thế giới cầu cho ơn thiên triệu, con thầm tạ ơn chúa đã cho con được làm con mẹ, con cảm ơn mẹ đã hi sinh cả cuộc đời vì con và vun đắp ơn gọi cho con.

Mẹ luôn ở trong tim con.


Tác giả bài viết: Đình Linh, CSC
Nguồn: Dòng Thánh Tâm Huế

Không có nhận xét nào

Hình ảnh chủ đề của Maliketh. Được tạo bởi Blogger.